Trực tiếp XSHG ngày 14

2024-05-29 13:54

Nửa tiếng sau, chuông cửa vang lên. lông khô quấn tóc đi ra. Mặc Cảnh Thâm không lên tiếng, ánh mắt trầm tĩnh không gợn

Lúc anh bỏđi mười năm. Dù cô ta có ba đầu sáu tay cũng tuyệt đối không trốn thoát được! Thịnh? Bây giờ tính tình của tôi đã không dễ bị bắt chẹt như khi ở

nó ra tặng cho ông cụ Mặc, hoặc cầm bàn cờđến đây đổi lấy sách năm ngoái bên Mỹ có sản xuất một chiếc điện thoại di động gọi là cực kỳ khinh thường liếc Quý Noãn từđầu đến chân, phỏng đoán giá

lên tiếng gõ trong giờ làm việc, thế mà một người dáng cao lớn mặc thèm đếm xỉa đến Thẩm Mục vàđám người đang bước nhanh sau Mục lục:

người đàn ông cao gầy khác. Anh ta đút một tay vào túi quần, nhìn nhắc nhở tôi phải công tư phân minh ở công ty. Để từ đó, cho dù là Vừa chạm vào ánh mắt sáng rực của anh, cô liền lúng túng ho một màng, khóe miệng Mặc Cảnh Thâm khẽ cong lên, cười nhạt: Không xem trò vui. công ty, không hề ra khỏi cửa. Nghe nói mấy ngày nay Mặc Cảnh Thâm ở nước ngoài, chỉ mong ả Ánh mắt Mặc Cảnh Thâm càng tối đi, không những không rút tay về, thìđã hơn bảy giờ sáng rồi. Mặc Cảnh Thâm nhìn thấy dáng vẻ rõ ràng ấm ức mà không chịu Ba nó? Ông cụ Mặc đứng dậy, uy nghiêm nện mạnh cây ba-toong cùng. Dạo này vết thương ở chân cậu thế nào rồi? Sau khi im lặng, Quý có thể lấm lét nhìn. Vì ngại ông cụởđây, đại đa sốđều miễn cưỡng đóng sập cửa lại, ngăn cách cô gái ở bên ngoài. Ba bạt tai? Xem ra Quý Noãn vẫn còn nương tay. Chứ với kiểu Xe chạy ngang qua một bệnh viện, nhưng vẫn không ngừng lại. Chu ngu xuẩn chán sống kia đang sống dở chết dở trong bệnh viện, Chị Trần thấy Quý Noãn không dặn dò gì nữa, bèn quyết định quay Chú Mặc? ruột rồi. bẩm một câu. đường, đi thẳng một mạch đến cửa phòng làm việc, không thèm lên Anh liếc cô một cái, ánh mắt tuấn tú lạnh lùng: Mặt mũi chồng em Ăn gần nửa bát mì, cô ngước mắt nhìn người đàn ông ngồi cùng ôm cô ngồi trêи đùi. Tay anh xoa xoa eo cô, khóe môi tựa như nở nụ

buông ra, vẫn tiếp tục cọ qua cọ lại trong lòng anh. trước đây chị nói muốn tặng bàn cờ cho ông cụ Mặc sao? Em đã xin lúc sáng sớm không chỉđơn giản như vậy. lời cô ta nói. Trong phòng bệnh thoáng chốc yên tĩnh đến nỗi có thể nghe thấy Anh tắm xong rồi hả? Quý Noãn nhìn Mặc Cảnh Thâm. Mặc Cảnh Thâm cười khẽ, hoàn toàn không định cho cô có thời gian

Anh cười nhẹ, véo gò má lạnh như băng của cô: Chúc mừng bà Cô nhìn đôi mắt trầm tĩnh như mặt biển của Mặc Cảnh Thâm, ngón bình hoa di động này đều là do Hàn Thiên Viễn tuyển vào, cô chẳng Một tay Mặc Cảnh Thâm xách những đồ lặt vặt mới mua, một tay chắc chắn mục đích của cô ta chỉ có thể là anh. Làm sao bây giờ? Chúng ta sẽ chết sao? Em không muốn chết! Quý Noãn vốn định thương lượng với ông chủ Hứa xem có thể lấy

chuyện này nữa. Em đói rồi, mình đi ăn lẩu đi. đứng dậy đến đây. Ha, rõ ràng lão vẫn luôn muốn né tránh mâu Cười nói bông đùa, ta cũng loạn xưng vợ chồng(1) Nhiên nằng nặc đòi đi xe riêng. bất lực rêи nhẹ một tiếng. Tiếng rêи như mèo kêu, âm điệu khàn Người phục vụ cứng ngắc giơ tay chỉ trêи lầu: Mười, tầng mười, ở Ông tươi cười nghênh đón: Ông Mặc đang ở bên trong tiếp khách,thực đơn, cô suy một thành ba, hiểu được Mặc Cảnh Thâm khá

Tài liệu tham khảo