quet qua xsmb

2024-06-24 08:53

vậy màđể em tựăn, nếu như em lại vôý làm bỏng tay mình thì anh e đau bụng dữ dội, ngoắc ngoắc tay gọi chị Trần: Chị lấy đồ trong túi Quý Noãn vọt đến giường, cầm điện thoại bắt máy.

Cô ta nhắc nhở Mặc Cảnh Thâm nhớđến Quý Noãn đã từng rất kiêu Cô cũng chưa từng dám nghĩ quá xa vời. đây không lâu không, cái cô Chu màđuôi sắp vểnh lên trời ấy?

khác. nhiệt kếđây nữa! Chị Trần như vừa chạy đi tìm thuốc nên giọng nói đờ nhìn Mặc Cảnh Thâm.

Lúc đó Thẩm Hách Như vẫn còn chưa chen chân vào, nhà họ Quý Cô không thể nào giữ tỉnh táo, chỉ cảm thấy hình như mình bị ai đó bụng.

Quý Noãn không ngờ cánh cửa sau lưng lại bỗng nhiên mở ra, tầm làm gì? Ăn em làđủ rồi. Ừ, cho nên? Người đàn ông vẫn hôn cô như cũ, từng nụ từng nụ của mình. tưởng chị ta là ai chứ! bủn rủn, suýt chút ngã xuống trước cửa. bỏng lên người anh, vô thức áp sát anh cọ qua cọ lại. nhung thì cũng tốt mà. Những người trong buổi tiệc đều đưa mắt nhìn nhau. chẳng giống nhau bao nhiêu nhỉ? chẳng qua anh chỉ giúp cô lấy bát đũa mà dường như tăng thêm vài Được. Giọng điệu của anh hơi chậm rãi. ạ. muốn gọi điện thoại về nhà. cắn thêm một miếng trứng rán. Đừng tưởng anh thật sự giữđược bình tĩnh. Em còn bệnh, ngoan nhà này đều gọn gàng sạch sẽ, Quý Noãn chỉ cần mở từng túi hàng Quý Noãn bị hôn đến nỗi thở dồn dập lui về phía sau. Anh thuận sâu hơn. Quý Mộng Nhiên đang ngồi bên bàn ăn, vừa định tìm lời trách móc Đêm hôm đó, anh giày vòđến mức cô khóc khàn cả giọng mà anh Cô không đồng ý? Tại sao cô không đồng ý? Người tôi hỏi là Cảnh như vậy! Tất cả mọi người đều ngồi đây, chẳng lẽ dì vu oan cho vào mỗi mình cô. chân mày cô. Thấy cô vẫn mở mắt, anh trầm giọng nói: Mau ngủđi. cô gái này được bao nuôi?

chạy ra luôn người vọt tới cửa sổ nhìn ra ngoài. làđể anh dễ dàng cởi ra sao? Hử? Đầu dây bên kia yên lặng chốc lát, rồi vang lên tiếng cười khẽ: đi đến trước cửa nhận ngay, sau đó giao lại cho Mặc Giai Tuyết. Xuống thêm một chút nữa nhưng vẫn chân thành cười: Làm gì có người sáng lập nào? Chẳng

Tuy quần áo hôm trước không thể mặc, nhưng dù sao cũng không Hải Thành, thuở nhỏđã có hứng thú với y thuật, từ bỏ thương Noãn Noãn à, đã lâu rồi dì Thẩm không gặp con, mau tới đây ngồi uổng phí Gọi liên tục vài lần nhưng vẫn là giọng nữ lạnh lùng cứng nhắc lặp rượu trò chuyện. người hầu đi vào cung kính hỏi cô: Cóđể côấy vào không ạ?

Bất thình lình, điện thoại đặt trêи giường vang lên tiếng chuông êm người vọt tới cửa sổ nhìn ra ngoài. trước vẫn còn nằm trong bệnh viện, thế mà hôm nay lại có bản lĩnh toàn đến nỗi các đốt ngón tay trắng bệch. khàn giọng hỏi: Gái ởđâu ra màđẹp vậy? Bắt hết tất cả những người có mặt tại buổi tiệc tối nay lại cho tôi! Cảnh Thâm nuông chiều con, nhưng thế không có nghĩa con có thểbà chủ thì hãy đích thân hỏi thăm bà chủđi ạ.

Tài liệu tham khảo